Vớt Lên Từ Ðáy Cốc
Nguyễn Trọng Tín
. qua đêm là tỉnh lại thôi
dẫu ngàn lần biết vẫn vùi vào say
tràn ly cười uống vui nhai
dốc chai gặp giọt lệ dài đôi khi

vớt lên ta vớt được gì
một vầng trăng đã bỏ đi sau rằm
mất gần trọn cả mười năm
không quên nổi một đêm nằm nghe mưa

còn gì trong đáy ly xưa
bạn bè thêm một đứa vừa hư không
tưới lên cỏ dại muôn trùng
chén này ảo ảnh cháy xong men rồi

cốc khô giờ một ta ngồi
mẹ cha từng thức đưa nôi thân này
rợn người nhìn trắng hai tay
đền sao nổi giọt sữa bay cánh cò

hỡi khoan khoan hỡi dô dô
vỗ tay xuống chiếu lần dò lối đi
vớt lên từ đáy cốc này
một thằng con trẻ buồn quay quắt buồn

tháng2.1998
Nguyễn Trọng Tín
(Văn Nghệ Số 16/21.5.98)