dăm thằng sống sót ngồi
lại đây
ngoài kia xe cộ bụi bay đầy
gắng nhậu với nhau vài xị rượu
mừng thằng vừa thoát tối hôm naynâng ly ta nhớ thằng trong ngục
ta buồn tội nghiệp thằng trắng tay
ta thương những thằng đi vội vã
chả kịp chào nhau giữa ban ngày
có thằng nhiều năm tù đốn
củi
có thằng nhiều năm tù kéo mây
về đây dăm đứa đi bổ củi
mà níu đau thương kiếp đọa đày
trên Thủ Dầu Một thằng bán
than
mười năm vẫn chưa hết ngang tàng
nghênh ngang một cõi trời thu nhỏ
mặc kệ bố đời chuyện nước non
dựa trên đống củi Trần
Quốc Toản
đèn đường đã thắp sáng ngọn cây
chung quanh toàn những thằng vong mạng
không uống làm gì một kiếp say
ta ghé nhìn nhau thằng còn
sống
ôi chuyện muôn đời tiếc mà chi
ta nhớ một thằng chân bằng gỗ
mười năm đâu có thở than gì
trời lạnh muỗi nhiều uống
càng say
mộng đời neo lại hàng kẽm gai
trăm năm thu nhỏ nơi này nghĩ
một nẽo quê hương mấy kiếp người
nhìn lại quanh mình toàn áo
vải
gươm cùn giày cỏ vất quanh đây
anh hùng thấm mệt cùng sông núi
mà có gì không trong bàn tay
ta nhớ những thằng đã đi xa
quê người phiêu bạt mười năm qua
nước non vẫn gọi ngày quay lại
còn nhớ hay quên tự bao giờ
đống củi chập chùng dăm
bằng hữu
rượu vào nghiêng ngã giận mà thương
đoạn đời nghĩ lại mà văng tục
sợ chi mà không dám đái đường
thoáng cái rồi cũng già hết
trọi
nằm hoài địa ngục thuở nào ra
cũng kể như là đời đi đứt
một mảnh đời và những hạt mưa sa
Chu Vương Miện
(Ðất Nước /USA-1987) |