Bài tống tiễn
Dynh Hoàng Sa
. gửi Luân Hoán

dù sẽ vượt đèo hay qua sông
trước sau cũng một chuyến đau lòng
mười năm há chữa sâu tròng mắt
chờ đến bao giờ lắng dục trong ?

dù sẽ đi tàu hay đi xe
băn khoăn gì nữa chuyện bên lề
bao đêm gác tối ngồi thao thức
những dấu than như ác mộng đè

dù sẽ đi thuyền hay phi cơ
luyến lưu gì một góc vườn xơ
đãy cằn, gío chướng, cành khô nhựa
tàn lụi hồn, thân, mộng với thơ

dù đi bằng ngựa hay xe bò
quẳng phứt lồng tre sáo líu lo
sá chi nỗi nhớ treo đầu gío
bươn bả rừng hoa nở tự do

dù đi đường bộ hay đưòng mòn
hãy sớm lìa xa cảnh héo hon
dẫu biết thiên đường đâu dễ có
còn hơn đắng cổ ngậm bồ hòn

dù đi ban ngày hay giữa đêm
kẽ sống cần hy vọng trước tiên
đừng ray rức mồ cha mã mẹ
chắc chi người chết được nằm yên

dù đủ hai chân hay một chân
khua tràn nhịp gỗ hóa phân vân
ngán gì chuyện thiếu bàn chân trái
còn óc, còn tay, còn tâm can

như ta nguyên vẹn cả chân tay
ngoi ngóp không ra khỏi vũng lầy
gía được như ngươi vù khuất nẻo
cũng cam thân phận kẽ lưu đày

tống tiễn mà sao cùng lặng câm
mỗi người riêng nỗi xuyến xao thầm ?
ngươi nhìn vớ vẩn lồng nan hẹp
ta ngắm chim bay tủi cát lầm

lẽ ra cùng cạn chén ly bôi
theo cách người xưa cũng vẽ vời
nhưng tiếc rằng ngươi không mạnh rượu
thì thôi lòng cũng ngất ngư rồi.

Dynh Hoàng Sa