Thơ Gởi Người Bạn Thơ
T. T. Mây Trên Ngàn
. tặng LH

Tuy chưa quen biết ông
Mà thấy như gần gũi
Có phải đã gặp rồi
Bằng nhịp tim già cỗi

Cay đắng nhiều chi ông
Ðã dưới trên sáu bó
Còn qua mấy mùa đông
Có mấy đời để lỡ ?

Tôi chịu ông dám nói
Ngòi viết ông thẳng ngay
Tà tà tôi ghé chơi
Chịu ? Không ? chẳng cần hỏi

Cảm thấy như nợ ông
Vì đọc ông khá nhiều
Bây giờ mang đi trả
Nghe bồi hồi tấc dạ

Nhìn vuông chiếu của ông
Toàn những tay hảo hớn
Dám giỡn mặt Vân Trường
Hoàng Lộc thơ như bỡn

Tôi cũng cám ơn ông
Cho đọc thơ mệt nghỉ
Cùng một thứ nòi tình
Xôn xao hồn tri kỷ

Nửa gánh gươm đàn xưa
Từng sát na dâu bể
Cảo thơm lần giữa khuya
Tố Như hề ! sa lệ

Tôi gươm cùn trí mỏi
Chiều sương khói về đâu
Ngưả mặt e gió buốt
Gục đầu nghe lòng đau

Bưã nào ta có dịp
Chén với nhau một ngày
Gác chân lên thế sự
Men sầu bốc lên mây

T. T. Mây Trên Ngàn