Bắc Phong
lâu ngày không gặp mặt
gío thổi chàng đi mô
lửa hồn đâu vẫn
thắp
sao nguội nước sông
hồ ?
Hồ Ðình Nghiêm
cầm tay nét mực phai nhòa
chữ chân hóa mị mắt lòa thế nhân
chiều quanh đây cũng nguôi dần
đời như cổ máy xoay vần thế ru ?
Luân Hoán
Phước Ninh quê ở nơi nào
áo quần giặt gĩu đã bao lâu rồi
tình là nắng ấm hong phơi
còn nghe hương ủ bồi hồi dáng thơ
Lưu Nguyễn
chẳng cứ đào nguyên
hồn mới nhập
ra đời vẫn có lắm lúc hay
nói cười bên tách cà phê cũng
nồng nàn như nhắp chén rượu cay
cứ thế nhẩn nha câu đào, lý
hề chi đâu khúc rẻ ngặt đời
bằng bằng trắc trắc dài như thể
tiếu ngạo giang hồ một cuộc chơi !
Phạm Nhuận
ngước mặt lên, tài tử
nhịp nhàng như ý câu
rót xuống hồ chung thuỷ
càn khôn cũng nhiệm mầu
Trang Châu
đường thẳng góc đường
song song
trái đất chạy vòng rồi cũng gặp nhau
tình - thơ ẩn hiện muôn màu
trên dao bút sắc trên đầu ngựa phi
Võ Kỳ Ðiền
mổ bụng con rồng lấy mật
chơi
đọ chữ, làm thơ khó dàng trời
viết văn ư ? nghe khó dữ
khó thiệt, làn sao mổ bụng người
HoàngXuân Sơn |