Bùi Bảo
Trúc
bạn ta ở tận Hoa Thịnh Ðốn
thư viết mỗi ngày chắc mõi tay
kinh luân bí kíp đọc như ngốn
binh giáp chắc nở vòng số hai ?
Bùi Vĩnh Phúc
đọc văn mà phải dùng
kính lúp
lẩm nhẩm tĩnh từ hay danh từ
nếu đem cân thử Bùi Vĩnh Phúc
nặng ngửa ngang bằng cuốn Kinh Thư
Cao
Xuân Huy
đô con lực lưỡng sao gãy
súng
râu vễnh thoảng khi vuốt một mình
đỉnh đầu ruồi rán ngắm cho trúng
ổn hay không, đâu lẽ nín thinh ?
Du Tử Lê
ở chỗ nhân gian không thể
hiểu
thánh nữ tín đồ những giấc mơ
sa di bồ tát bao nhiêu kiểu
hạt lệ phơi khô chỗ hững hờ
Hoàng Khởi Phong
thư viết mà không người
nhận
mãi phiêu du lui tới rong chơi
ngày N cộng đã qua lận đận
chắc đang hong tình mới đem phơi ?
Phạm Việt Cường
một vòng tròn lớn hai vòng
nhỏ
có phải dung nhan Phạm Việt Cường
nên thơ có-không và không-có
sách dịch vài trang vứt giữa giường
Phan Tấn Hải
năm nay thiền sư đi cưới
vợ
bình bát, kinh sách cất chỗ nào
thiền đốn ngộ có dạy phép thở
lặn hụp sâu vào chốn ba đào ?
Khánh Trường
Có Yêu Em Không ? lời thảm
thiết
làm Hợp Lưu đá ném như mưa
vẽ tranh viết báo đêm ngày mệt
lội ngược dòng cho khác lối xưa
Nguyễn Mộng Giác
cười mỉm, cười ruồi đôi kính trắng
giận người có
lúc cũng cà lăm
Mùa Biển Ðộng một pho chữ nặng
Sông Côn Mùa Lũ chảy ngàn năm
Nguyễn Xuân Hoàng
Ði trên mây sao còn bụi
rác
tử vi cung mệnh có đào hoa
con còng Nha Trang chạy trên cát
hang động ấu thơ bỗng nhạt nhòa
Nguyễn Mạnh Trinh tự họa
Bạn bảo tôi , thi sĩ vạm vỡ
nhìn mặt như là muốn đánh nhau
vâng, tôi vật lộn với hay dở
nên thơ đành cất ở trong đầu
Nguyễn
Mạnh Trinh
|