Cánh Cửa
Nam Trân
. tặng em Ngọc Lê

cánh cửa mở ra rồi khép lại
chờ anh mà chẳng thấy anh về
bóng em mờ, tỏ, đi rồi đứng
trước ngọn đèn chong, trống điểm khuya

đi đâu đi mãi đến bây giờ ?
con trẻ nhác chơi còn ú ớ
vú gìa mất ngủ vẫn ờ ơ
trăng lên xóa đốm sao mờ
sông Hương thuyền đậu còn chờ khách xuân

khách xuân lải rải xuống thuyền
gío êm ru tiếng độc huyển, não thay
đi đâu đi đến chốn này ?
riêng, chung với khách đêm ngày điểm trang
chiếm lòng mượn những phố đàn
bắt tâm hồn phải mơ màng, tê mê ?

cánh cửa mở ra rồi khép lại
chờ anh mà chẳng thấy anh về
bóng em mờ, tỏ, đi rồi đứng
trước ngọn đèn chong, trống điểm khuya

Nam Trân