Trông Ra Bờ Ruộng Hữu Thỉnh |
. | trông ra bờ ruộng
năm nào mưa bay trắng cỏ, cào cào cánh sen mẹ tôi nón lá bước lên mạ non đầu hạ, trăng liềm cuối thu quanh quanh vẫn một mảnh bờ bấy nhiêu toan tính đến giờ chưa yên mẹ tôi gạt cỏ bước lên cỏ dày, cây lúa phải chen nhọc nhằn xoè tay tính tháng tính năm tính người, nào biết xa xăm cõi người gié thơm ai đã gặt rồi đồng quang, bóng mẹ nắng nôi một mình Hữu Thỉnh |