Tình khúc cuối cùng ở
kbc 4.100
bluebar.gif (870 bytes)

Hỡi Na, những Na và Lý
bài thơ này là quà tặng hai người
có chồng đi xa làm lính
được ký tên luân hoán và tôi
dòng nước mắt nhễu trong sa mạc
hình như chúng ta có tự do
và có chung sự tình cờ
để đứng chung với nhau một mảnh đất
không lớn hơn một bài thơ
hoán ơi hoán ơi hoán
trả lại cho ta những đau buồn sợ hãi
những bầu trời rưng rưng lệ ướt
những cặp mắt cô đơn
như mái tóc trên đầu thi sĩ
mười ngón tay em có đan thành lưới
cũng không ngăn nổi những buồn phiền
cứ gõ cửa linh hồn ta
như con ngựa điên hất tung thượng đế
thượng đế của sự mù lòa
vậy em hãy nguyện cầu
cho anh thấy ngài buổi lên đường
buổi chia tay bằng hữu
vì lúc này anh rất cô đơn
như mắt của em và của Lý
và hãy nói với Lý
anh và chồng hắn
bọn anh cùng khiêng một cây súng
như đôi ngựa què kéo chiếc xe
mà dốc đời cao vút
chạy ngược vào tim
và phải tưởng tượng kẽ thù
để nhắm mắt và nổ súng
này Lý, này Lý thân mến
bạn có biết viên đạn đó bay đi đâu không
nó rơi vào hồn chúng tôi và nổ
thành những nhọc nhằn mà bạn và Na
không bao giờ thấy được
cũng chẳng hề nghe được
vì các bạn mê chồng làm thơ
nên suốt đời phải nghe về kẽ khác
đôi khi anh cũng muốn dành cho em và bạn
một bài thơ gọi là tự thú
chẳng hạn như những ngày lang thang
anh đã hôn em bé gái 15 tuổi
và làm tình như một tên du đãng
với dáng điệu hiền lành của một tên thi sĩ
những ước mơ hết sức tầm thường
như một chiếc maillot một đôi vớ mới
như bàn tay nhuốm đầy cát bụi
để hái một bông hồng
hình như anh thất bại
nên lui về làm thơ
nên bị đời nguyền rủa
hai đứa anh như đôi ngựa què
trên dốc đời cao vút
em còn nhận ra anh không
mặt mũi đầy thương tích
và nụ cười hết sức bao dung
xin tạm gọi là bông hồng tình ái
hỡi Na, những Lý và luân hoán
được nâng niu trên bàn tay dính bụi
được nâng niu suốt đời ta

Cao thoại Châu