Thơ trên vách núi Phú Sơnbluebar.gif (870 bytes)

trên con đường ta đi
thế nào người cũng đến
trên lá phổi thơ ta
cũng có người sẽ thở
điều đó thật tự nhiên
và ta tin như vậy
nên đây, giữa núi rừng
ta cũng vui lòng dừng lại
vẽ trái tim mình, lên vách núi cao
nồng nàn lời yêu dấu

hỡi anh em
hỡi những người đang có mặt bên tôi
đã võ trang đầy đủ
hãy dừng đây, bố trí đợi nhau
một vài giây cầu nguyện
mới đến giờ thứ 23
còn quá sớm để hân hoan kết luận
ta sống thêm một ngày
một ngày Việt Nam

một ngày của người ra mặt trận
các bạn có nhìn thấy không
mặt trăng vàng cây lá xanh
và chúng ta đen cùng nước mắt
và chúng ta đen cùng tâm hồn
đã võ trang
đã đồng phục

đã nằm đây cùng thú dữ không tên
ai ? những ai giống tôi
nhớ người yêu giữa lúc này ?
xin cho biết

em mến yêu
anh vẫn tin còn trái tim
nên đường anh đi vẫn còn bóng mát
đủ ngồi viết thơ tình
lên vách đá cao
cho mặt trời đọc hộ em mỗi sáng
em mến yêu
dốc đời anh vừa qua
là cuộc đời anh, em đã đến
và bài thơ trên rừng cao
chỉ hai chữ :
Việt Nam

Luân Hoán