Nhảy trực thăng ở
Phước Ly?ont face="Times New Roman" size="6" color="#FF0000">
thì ta ra trận, ta ra trận
trăm lần, thì cũng chuyện rong chơi
vẫn chuyến bốc quân vào buổi sớm
vẫn chuyến trở về không buồn vui
ráng giữ ống chân cho khỏi gãy
ráng ôm khẩu súng như tình nhân
cầu cho cặp kính dày không vỡ
nhớ cột dây thun cho chắc ăn
thằng mỹ lái tàu chơi mất dạy
hai càng chưa hạ đã bay cao
ta nhìn xuống thấp, run không nhảy
mày đạp ông, ông phải té nhào
ta té lăn cù rơi xuống vực
kính ta đã rớt, ta mù đui
mù đui, ta đứng, vai như gánh
một cỗ quan buồn quá hắt hiu
lính cũ chỉ đường ta đánh trận
quân bò, ta lại chạy khơi khơi
phen này còn sống về thăm phố
ghé lại em nuôi. thưởng cuộc đời
Trần hoài Thư