con hẻm này sáu năm trước
khi yêu
anh vẫn đợi em mỗi chiều thứ bảy
lỡ đến muộn, em khẽ khàng xin lỗi
vẫn sợ anh buồn - em kể một chuyện vuitháng góp thành năm thêm nhiều buổi hẹn hò
sau lễ cưới, nhạt dần chiều thứ bảy
giàn hoa giấy ven tường trong hẻm kia như
chẳng còn đẹp nữa
đi qua bây giờ ta nhìn nó dửng dưng
em nhìn anh quen hơn nhìn đồng
hồ
đã là vợ mấy ai hò hẹn nữa
chạy bữa ăn đến tối sầm mơ ước
những cái bợp tai xóa mất ngõ hẻm rồi
chúng mình không có ai ngoại
tình đâu
tại trái tim thôi, mỏi nhịp thời tuổi trẻ
đứng trước tòa, ta nói điều xưa không dám nghĩ
về câu chuyện không may
chiều nay anh ghé ngang qua ngõ
hẻm xưa
giàn hoa giấy chỗ ta hẹn nhau
gai bỗng nhiều hơn trước
cái nhọn buốt xé da ẩn sau từng nhánh lá
thế mà xưa em khen...
con hẻm chiều nhợt nắng
đứng vô tư
kim đồng hồ vẫn quay vòng năm tháng
vòm trời xanh xa kia như một thời lãng mạn
gió mênh mang câu chuyện cũ, chiều ơi
1986
Ung Ngọc Trí |