giếng xưa
cái giếng đầu đình
sớm hơm
hai đứa
vô tình vẫn rađứa thì
kín nước
nhẩn nha
đứa thì lội giếng
hái hoa sen hồng
giếng xưa
như chiếc gương trong
nào ai
có giấu nỗi lòng ai đâu !
cuộc đời
biết mấy bể dâu
giếng xa
xa giếng
ai nào nhớ ai ?
thế rồi
giếng nước
tình người
ai đi
ai ở
ai ngồi
ai tin
thế rồi
mặt giếng lặng im
một người
đã chết trong tim
một người
sen hồng
sen nở trêu ngươi
hè nào cũng thắp
một trời lửa - hoa
người xa
thì đã rất xa
người gần
với giếng
vẫn là trong xanh
giếng xưa
cái giếng đầu đình
có người
ra giếng
một mình
sớm hôm...
Nguyễn Hữu Phách
(những khuôn mặt thơ
mới 1 ) |