chị ơi em lại về Cầu Ván
mây suông trăng suông và sông xuôi
bìm bịp ngập ngừng kêu nước lớn
một dáng tre cong mấy ngậm ngùicon đò chở khách vô tình lắm
không ghé dùm em một bến sông
dù biết lục bình trôi thất lạc
lòng không tắt được một màu bông
giá xưa vườn ấy dâu đừng
chín
và chị quên không để tóc dài
vầng trăng mười sáu hồn nhiên sáng
trời vẫn vô tình mây trắng bay
giá mờ sương ấy con chim két
đừng bi bô trộm trái vườn sau
bến nước em chèo đi mất biệt
dây xuồng đâu buộc khổ đời nhau
chị ơi đêm nay sông Cầu Ván
vầng trăng xuôi ngược hướng con tàu
mà mùi hương cũ không sao cũ
dù trái vườn xưa rụng đã lâu
Nguyễn Trọng Tín
(Thơ VN Hiện Ðại/ VN 1994) |