Nhớ Người Dưng Cát Nhu |
. | em trót dại để tim mình bỏ
ngỏ người lẻn vào không một chút âu lo người đột nhập không một chút đán đo và tim em thuộc về người từ đó và cứ thế hết xuân rồi sang hạ em trót dại trao cho người
tất cả và cứ thế thu đi rồi đông
đến |