Sau Lưng Ngày Tháng
Hoài Khanh
.
rồi mai gió núi mưa trời
tôi đi cho lạnh hồn tôi một mình
đời lê thê bước lênh đênh
lối âm u mãi buồn tênh mắt nào
lòng tay muôn thuở còn đau
trái tim nguyên thỉ vẫn nhầu nhớ thương
nằm sâu quên mất là phương
hỏi mưa thì nắng hỏi nguồn nước đi
còn chi tôi biết còn chi
hồn hoang buốt lạnh từ khi nhớ ngàn
đàn ai trầm cung mênh mang
nguồn đau thương vọng từ hàng lệ rơi
hồn tôi nấm mộ không đời
khói nhang xin trả cho người thương yêu
một lần quay mặt về chiều
thì tìm sao nỗi mỹ miều dấu xưa
làm sao đợi làm sao chờ ?
làm sao cho mãi những giờ yêu em ?
Hoài Khanh
(Thân Phận, 1962)