Ðợi Thư Hoàng Anh Tuấn |
. | Thời gian ôi! Làm
sao cho hẹp lại Ðợi thư em? -Vâng, mỏi cả linh hồn Ta nghe lòng đã cảm thấy hoang đơn Và ngòi bút ngại run giờ ly biệt Lòng quá trẻ nên vội vàng luyến tiếc Tim mong manh nên dễ thấm lạnh lùng Tan vỡ nhiều nên nước mắt mênh mông Vỗ về mãi tâm tư: "Thư sẽ đến!" Mỗi chờ đợi là gầy đi thương mến Mỗi ngóng trông là úa cả hồn thơ Hoa tin yêu ẩn trong lá nghi ngờ Cây chờ đợi nhiều gai, ta sợ lắm! Trăng ẩn trong mưa, lạnh chìm trong nắng Ta giận hờn để trách móc người yêu Kỷ niệm lòng dành dụm được bao nhiêu Ðừng tiêu phí một giờ hoang em nhé! Tôi sợ lắm hỡi người yêu nhỏ bé Dáng em xinh như giòng chữ tươi thơm Thư không về, ôi giòng chẳng thắm hương Mai có lẽ không tìm em được nữa Mỗi lần yêu là một lần tan vỡ Mỗi lần vui là phủ một lần buồn Mảnh buồm lòng đã xơ xác đau thương Gió thổi mạnh là sợ trời giông bão Tôi sợ lắm lòng ôi, đừng mách bảo: "Thư không về là em đã quên tôi Thư không về là cách trở xa xôi Không! Có lẽ ngày mai thư sẽ đến". Xin hãy để cho lòng tôi hứa hẹn Xoa chờ trông cho đỡ lạnh bàn tay Cho lòng tôi hy vọng nốt hôm nay Trời xanh lắm, ngày mai thư sẽ tới! Provins 1953 |