Lục Bát    
Quan Dương
. 1 - Thằng Bờm
Thằng Bờm có cái quạt mo
Còn em có cái trời cho thơm lừng
Na thân xuống biển lên rừng
Cái thơm lừng vẫn tưng bừng nở bông
Em đừng thơm nữa được không ?
Kẻo tôi chết sững hai tròng con ngươi
Thằng Bờm đổi quạt lấy xôi
Còn tôi đổi ca? cuộc đời lấy em
Hai thằng đều ngốc hết trơn
Hùa nhau dính chấu một đường tuyệt chiêu

2 - Rứt Cái Ngọt Ngào
Em về bất tử giữa đêm
Chận ngang tiếng đập con tim tên khùng
Hết hồn giãy giụa tứ tung
Vẫn không thoát khỏi tiếng lòng xôn xao
Ðưa tay rứt cái ngọt ngào
Nuốt vô cuống họng nhịn đau . Tím bầm
Khúc Tương Tư Ðêm
Anh mài bén khúc ru xưa
Bổ làm hai trái buồn vừa chín cây
Bày lên chiếc dĩa thở dài
Thắp dư âm gọi bóng người trăm năm
Rót anh đầy cốc trăng rằm
Uống chung em cạn nỗi niềm này thôi
Ngậm đau vành cốc bồi hồi
Thấy trăng đè dấu son môi thuở nào
Vói tay gắp miếng nghẹn ngào
Uống cùng ngụm nhớ say nhào con tim
Anh ngồi chồm hổm dưới trăng
Một mình một bóng buồn lăng quăng buồn
Dùng dằng trời đất vô thường
Hồn anh ốm yếu bệnh tương tư rồi
Ðêm nay nhớ lắm môi người
Một lần chạm phải một đời ung thư

3 - Cưa Sừng Làm Nghé
Nắng trưa
Làm nghé cưa sừng
Bước ra phố chợ ngập ngừng rình em
Chang chang con mắt đổ ghèn
Ðêm về vuốt ngực hom hem. Lạ đời !
Ăn gian không được ...
Thì thôi
Mắc gì anh phải đứng ngồi nóng ran ?
Lại còn ước làm bố em
Cấm không được nhấp nháy rèm mi cong
để ngừa thiên hạ manh tâm
theo em tán tỉnh chao lòng anh đây
Cấm không để ai cầm tay
Liếc qua liếc lại đặt bày e mail
Cấm không được để ai theo
Cho dù chỉ đá lông nheo thôi mà
Em luôn luôn phải nhớ là
Anh đang làm bố đó nha nhóc tì
Dù không ăn cái giãi gì
Ít ra cũng có quyền đì được em
Còn hơn lặng lẽ cưa sừng
Cưa cho lắm lắm đau lòng trâu thôi.

4 - Chỉ Còn Thơ
Chỉ còn thơ trộn trong ta
Mỗi khi mặt đất lìa xa cõi trời
Xẻ thân con chữ làm đôi
Ta đem một nửa gởi người trăm năm
Nửa kia đêm lót gối nằm
Tương tư trăn trở gọi thầm tên ai
Mượn thơ ta vẽ dáng người
Vẽ hai con mắt nụ cười phù vân
Vẽ ta một gã phong trần
Lỡ yêu em buổi tóc hong hai màu
Thời gian nhuộm trắng chiêm bao
Chỉ còn thơ nhẩy lộn nhào nhói tim

Quan Dương