Hồi ức về quán cà phê làng văn
Trần Dzạ Lữ
xưa đi thắp mộng tình đầu
hai hàng cây cũng đứng chầu đôi ta
mỗi ngày em mặc áo hoa
về nơi quán ấy thật thà anh đưa
đưa tình từ thuở ban sơ
nụ hôn đắm đuối cứ ngờ trăm năm
bây đã thành vợ chồng
những ngày quán xá hư không mất rồi
áo cơm chật chội trong đời
anh lăn bóng nhớ, em bồi hồi thương
nghĩa là xa lắc thiên đường
anh trăn trở ngóng, em mường tượng mong...

Trần Dzạ Lữ