Như khi em rời xa
Hoàng Lộc
. anh như sợi giây đàn
căng dưới trời nguyệt bạch
đời anh, khúc kỳ oan
bay mấy tờ nhạc rách

em như loài ma nữ
từng quen tay hại người
thấy giây đàn đến khổ
buồn tình em búng chơi

nghe vỡ òa đời anh
những điêu linh chìm nổi
nghe khóc òa tình anh
những dỗi hờn sương khói

nghiêng vai, bời tóc gío
lạnh lùng hơn ánh trăng
đi, cúi đầu - ma nữ
tiếng cười qua kẽ răng

Hoàng Lộc