Nẽo Về
Nguyển Minh Ðức
. ngồi xuống đây em cho rũ hờ bóng nguyệt
bên gốc đa gìa oằn oại cội nguồn xưa
em hãy vuốt ve giùm đám rễ cằn ánh tuyết
trắng năm rồi mà hằn vết nguyên sơ

lá réo rắt tiếng vàng còn vương vất
bóng ngã chiều rơi sao nỡ lá non khô
bóng ngã về đây lá khóc buồn ngập đất
bóng đổ về đây rơi rớt mộng sông hồ

lá vẫn rơi gío lã đầu ngọn cỏ
ngõ em về sao giẫm nát nguyên sơ
có nghe chăng nẽo buồn giăng tiếng thở
tiếng thở dài như đêm vắng ơ hờ

từ sớm dậy đã trĩu niềm lau sậy
vi vút hồn ôm thân cội đa gìa
sắc úa tàn đã thay màu ly tái
nẻo đi về thôi vĩnh viễn buông xa

Nguyển Minh Ðức