Mùa Thu Ði Ngang Cây Phong Du Nguyễn Bắc Sơn |
. | khi nhớ mình ta muốn ghé
thăm ngôi nhà gần ngôi nhà xa vạn dặm con đường tình có cội nguồn sâu thẳm từ sinh cung của Bà Mẹ Mênh Mông ai xui ngôi nhà em cất bên kia sông khiến đời anh cứ mãi qua cầu cứ trèo lên dốc bầu trời quá cao phải chăng vì lòng quá thấp chiều mù sương vì tình yêu mù sương ai xui ngôi nhà em cất giữa ngã tư đường khiến đời anh cứ ngập ngừng ba ngã con phố thân quen bất ngờ con phố lạ nơi hàng cây rụng tiếng tắc kè kêu nơi lầu cao khung cửa sổ đìu hiu soi thấp thoáng ngọn đèn hoa thiếu nữ những sợi tóc rụng trên chồng sách cũ vì thanh xuân theo nước lũ trường giang những chiếc xe đò đêm đêm băng ngang rớt tiếng động khơi nỗi sầu viễn xứ bầy chim én đã bắt đầu tư lự ngủ âm thầm trên những đường dây cao đi ngang qua đi ngang qua đi ngang qua đi ngang qua không dừng trong đời nhau hẹn gặp nhau ở Nhất Nguyên Thế Giới Nguyễn Bắc Sơn |