anh ngừng lại giữa đường
đêm chớm lạnh
gọi cho em triều mến chúc giấc ngủ ngon
hương cà phê hương tóc đọng trong lòng
anh lẩm bẩm bài ca em thường hátmỗi một phút chừng xa thêm một dặm
mỗi dặm dài giàu mãi những nhớ thương
trải buồn vui qua mấy tiểu bang buồn
anh lạc lõng trong tình em bát ngát
nơi em ở nắng mưa dường có
nhạc
chỗ anh về tuyết đổ trắng như sông
hai chúng ta cùng một kiếp phiêu bồng
đường tị nạn gặp nhau như định ước
gặp chốc lác để rồi xa hun
hút
cuộc tình mình cứ thế đã nhiều năm
sao trái tim chưa chung một chỗ nằm
chẳng lẽ mãi vói nhau qua con lộ
anh dừng lại giữa đường
đêm, cùng tiếng thở
gọi: yêu em và chúc ngủ ngon
hương cà phê hương tóc ấm trong lòng
giọng em chạy trên môi anh thơm ngát
Song Vinh
(Về Dưới Hiên Xưa / Văn
Tuyển USA 1999) |