Con Ðường
Huy Tưởng
. này em ta dắt nhau về
vang vang dưới núi
chiều tê lạnh rồi
cái ong cái kiến
qua đồi
và trăng xanh nữa im lời nước mây
bước chầm chậm dưới hàng cây
đừng rung em nhé
sợ ngày rụng theo
bóng ta rớt dưới chân đèo
em ơi có thấy ít nhiều hoang vu
thôi nằm ngủ dưới rừng thu
mai ta thức dậy thân mù mịt sương...
mai ta bỏ phố quên phường
dìu nhau đi suốt con đường hư không

ÐàLạt 1971
Huy Tưởng
(Lục Bát Tình /VN1997)