em nhìn tôi, má đỏ au rồi nghiêng ô lụa che đầu cho tôi đường chưa ướt đã tạnh rồi mưa Ðà Lạt ngắn vậy thôi, như đùa
từ từ em lại xếp ô bồi hồi tôi lại mong mưa, bồi hồi...
Nguyễn Thái Sơn (Lục Bát Tình / VN 1997)