Ngồi Nhìn Mưa Trên
Thái Bình Dương

Hà Thúc Sinh
. xa như một kỷ niệm đời
mù cơn mưa đổ giữa trời tà huy
mắt nào hóa kiếp vô tri
khói sương nghe cũng hồ nghi đất trời
dẫu lòng sâu đáy biển khơi
đôi khi úp mặt bùi ngùi thanh niên
mưa đây.chết lặng.ngồi nhìn
hồn ta quằn quại tựa nghìn năm đau

Hà Thúc Sinh
(Thơ Viết Giữa Ðường / Tân Văn USA 1988)