Bao giờ em cắt tóc
Nguyễn Ðông Ngạc
. ngồi thuyền ở trên sông
tóc bay theo chiều gío
chung quanh trời mây nước
anh ở giữa vô cùng

nước chảy hoài không thôi
bao cuộc đời đã khuất
tình yêu như dòng nước
nói không hết một đời

mắt em cười long lanh
môi ngây ngất nụ tình
xin giữ hoài tóc xõa
đưa anh vào đất lạ

em dịu ngọt mây hồng
bay trong hồn bão tố
anh mọc cánh suy tư
trầm mình trong biển mộng

thuyền ngừng ở giữa sông
anh nằm trên sóng nước
nhìn hư vô trên trời
nghe mình chìm vực sâu

nườc chảy hoài theo sông
tình cũng dài theo tóc
em một ngày sẽ chết
anh một mình đìu hiu

anh một ngày cũng chết
rồi tất cả sẽ qua
kỷ niệm thành sương khói
theo mây bay lên trời

nước muôm đời vẫn chảy
mây muôn đời vẫn bay
anh một đời cũng bay
em bao giờ cắt tóc

Nguyễn Ðông Ngạc