Vô đề Vũ Kiện |
. | em làm người y tá cho tôi viên thuốc tiên tôi về thêm hệ luỵ cảm ơn em ưu phiền em làm người kế toán cộng trừ tá, thải phương cuối năm tôi tính sổ đời thiệt thua như thường em hành nghề nha sĩ nhổ tôi chiếc răng khôn thành bây giờ si dại trám niềm sâu đau buồn em làm người tình nhân suốt đời còn vụng dại một là em phân vân hai là tôi ái ngại nên giờ chưa có nhau dù đời xa mấy đỗi như hai con đường tàu kề tay nhau vời vợi tôi về với tay cao khều trăng sao rơi rụng khói bốc trên dòng sông mành băng vừa vỡ vụn để một hạt tuyết khô trên bàn tay em ngửa những đường chỉ nhiệt tình làm thăng hoa hạt nhỏ thành hơi nước lên cao theo sóng khói về biển nguyệt một lời tâm nguyện trở lại rừng lao xao rừng là căn cơ là mầm nuôi tôi lớn một lần tôi ngu ngơ làm thằng văn minh rởm tôi bỏ rừng tôi đi nên hồn cằn cõi rễ cọng lan này cần sương và con người cần lệ em làm người ve vuốt cầm tay nắm càn khôn tôi lệ tròn một kiếp phù sinh theo vô thường Vũ Kiện |