Ði Dạo
Hoa Thi
. nắng gõ cửa mời tôi ra đường gió
chiều xanh nâng phơi phới bước đi
tay mở kẹp thả trăm nguồn tóc nhỏ
không gian thơm ngào ngạt thỏi xuân thì

tôi lướt nhẹ giữa muôn vàng cúc dại
lòng thênh thang hội nhập với mây bay
trong khoảnh khắc đất, trời , tôi đứng lại
nụ chiêm bao ai rớt chạm hồn đầy

vói tay nắm hóa ra là hạt gió
xoè tay nhìn tất cả đã hư vô
sao lạ quá có cái gì xốn xáng
ồ trong lòng nở rộ những giòng thơ

Hoa Thi
(tc Sóng Văn #14 /USA 7&9-1999)