Dẫu Sao
Khánh Hà
. thôi đừng hờn giận mà chi
giận nhau nào có ích gì hở anh ?
đời người vốn đã mong manh
lâu đài bỗng chốc cũng thành khói mây
chỉ còn có tấm lòng này
hãy cho nhau hết cho đầy đời nhau
dẫu em nói thấp nói cao
dẫu em chì chiết cũng là yêu anh
dẫu anh chưa chịu làm lành
dẫu anh mặt lạnh cũng là yêu em
hãy cười một cái em xem
nắm tay vuốt tóc cho em mỉm cười
cho bông hoa héo thành tươi
ngày nào mà thấy anh cười em vui
thôi đừng giận tới giận lui
huề nhau lần nữa cho vui cửa nhà
từ nay anh có ta bà
thì em cũng biết...biết là anh yêu

Khánh Hà
(Cõi Thơ /Làng Văn Canada 1997)