Thơ Phùng Kim Chú
.

 

TỰ SỰ (1)

Chông chênh cái sự chông chênh
Bập bềnh trôi nỗi, dập dềnh nước mây
Ðầy tay rồi lại trắng tay
Cuộc đời , câu chuyện tĩnh say kéo dài
Nhập cuộc chín tháng hoài thai
Niềm vui hay tiếng thở dài mẹ mang
Xoay vòng nhẫn cưới khăn tang
Ðỉnh cao vực thẳm đa đoan ngút trời
Tóc xanh thuở nọ buông lơi
Thoắt đôi sợi bạc ,da mồi vóc xương


MUỘN

Gió bay đi hương còn vương lại
Nắng ngậm ngùi cỏ bãi tân xuân
Tình xưa thoáng chút ngại ngần
Giữa hai ranh giới mộ phần tiển nhau .


ÐÊM THƯỢNG HUYỀN

Sương vây đồi núi ngút xa
Vầng trăng úa muốn lân la chuyện trò
Rì rào thông đứng co ro
Dốc cao lũng thấp đêm lò mọ đi
Thoáng trong gió hương tường vi
Lập lòe ánh thuốc dế trì triết than
Ðêm mờ đóm lửa tàn than
Nhà ai cửa khép miên man giấc nồng
Tĩnh không lạnh giá mênh mông
Một mình ôm gọn bồng bềnh biển sương .


KHÔNG ÐỀ

Ðậm đà mướt nụ cười mình
Ta như con bướm rũ tình rong chơi
Tóc mây lộng gió rối bồi
Bước trên cỏ mịn hồng ngời gót chân
Thoáng hương đồng nội thanh tân
Ôi chao dịu mát trắng ngần búp tay
Mặt hồ loang bóng mây bay
Mắt trong em một vòng vây nồng nàn

Phùng Kim Chú
(tác giả ở Hoa Kỳ, thơ do CNT chuyển qua từ VN)