Thơ Á Nghi

 

 

 

LỤC BÁT MỒNG SÁU

 

                             Tặng anh chị Vân Thanh

 

                 “Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông”

                                                Nguyễn Bính

 

 

Hôm nay Mồng Sáu phải không?

Chúng ḿnh nhắc Tết ḷng ṿng… hạt dưa

Cắn hoài hạt đă vỡ chưa?

Hạt Thương, Hạt Nhớ Xa Xưa chưa đầy

 

Hanh hanh nắng nóng thôn Đoài

Xanh xanh, nhè nhẹ mây bày thôn Đông

Mồng Năm, Mồng Sáu, mấy Mồng?

Mặt Trời ng̣n ngọt nóng… hồng má em

 

Ṿi sen nằng nặng nước rơi

Gọi anh khe khẻ: -Nhận rồi đó anh!

Anh khen! Nức nở chữ T́nh!

Mà em mắc cở, lặng thinh, ngượng ngùng

 

 Hỏi anh khi khổng, khi không

Xin chi một chữ rối ḅng bong… thơ?

-Mô, ni, chi rứa, răng chừ?

Hỉ, răng tê? Hỏi. Em… -Ừ! Anh vui!

 

-Thưa… cô rồi lại thưa… tôi

Thưa… Ông! Em cũng bồi hồi -Dạ… thưa

Xin… chừa! Em biết em… thua

Ṿi sen em… cảm Cơn Mưa Nhạc T́nh

 

Hạt rơi trên phím đàn ḿnh

Đóa Hoa Hạnh Phúc nở xinh Xuân này

Ngọt ngào nhạc rót vào tai

Hát đi anh nhé! Nghe… hoài cũng  …ưng!

 

 

EM NHỚ ANH KHÔNG ?

 

Hôm qua quên mất… tiêu rồi

Ngày mai bỏ… muối trong xôi để dành

Hôm nay cà tím mỡ… hành

Cơm chiên với… tỏi cho đành ḷng quên

Chiều chiều ăn… ớt chỉ thiên

Nhớ anh? Em sẽ hoài ghen, măi hờn!

Tiêu, hành, tỏi, ớt… cô đơn

Em gom tất cả đem dồn khổ qua

Đắng, cay hương vị đậm đà

Chữa quên, chàng nhớ mạch nha mỗi ngày.

17.12.2009.

 

CON G̀ ĐÂY? CÂY G̀ KIA?

                               Viết thay nhỏ S.

 

Anh gọi em “Con Nhỏ”

(Con? Ai bỏ giữa... đường?

Làm như gà, vịt, thỏ

Gọi thế ai thèm thương?)

 

Vậy mà t́nh dám tỏ?

Vậy mà Cung dám giương?

Bắn người dưng, khác họ

Coi chừng bị… say hương

 

Ừ! Th́ làm Cô Nhỏ

“Cô” đàng hoàng nghe chưa?

Như em gái anh đó

(Cháu, con xin nhớ chừa)

 

Từ nay đừng nhăn nhó

Đừng nói chuyện khó ưa

T́nh nguyện làm cây cỏ

Th́ phải nhớ... dạ thưa

 

 

Mỗi ngày em ra ngơ

Sẽ tưới một... nụ cười

Cây Si em không bỏ

Mai này rồi sẽ... tươi

 

Chờ em thành... người lớn

Mới hiểu nghĩa chữ yêu

Con nít chưa dám giỡn

Biết chưa Chàng-Tự-Kiêu?

 

Lá Si chưa mơn mỡn

C̣n phải…chờ thêm nhiều

Chờ… mai Cây Si… lớn

T́nh em rồi sẽ... xiêu

 

 

SAO KHÔNG THẤY T̀NH ANH LÀ ẨN SỐ ?

 

Mến tặng Các Bạn

đă thi vào đại học Bách Khoa, Phú Thọ, Sài G̣n, 1977.

(Từ lớp 11C4 & 12C4, trường NTH, Tân B́nh )

 

Em xơa tóc nghiêng nghiêng bờ vai nhỏ

Anh trộm nh́n, thương gót đỏ chân son

Gió mơn man, tà áo vờn eo thon

Anh ao ước một đời theo em măi

 

Em khua guốc, bàn chân non quư phái

Ngón tay thon đưa vuốt tóc mây huyền

Lời vành khuyên tẩm mướt nụ cười duyên

Anh điên đảo, đêm về c̣n choáng váng

 

Em Mắt Biếc dịu dàng thêm ban Toán?

Phận nhà nghèo, chăm chỉ, chẳng kiêu căng

Nhà đông em, sao em học dễ dàng?

Ai gánh nước, giặt đồ? Ai xuất sắc?

 

Mỗi môn học Cô Nương đều nổi bật

Mỗi Cây Si đều mê nét chữ bay

Mỗi phương tŕnh em đều giải được ngay

Sao không thấy t́nh anh là ẩn số?

 

Anh ngơ ngẩn, lá thư xanh thố lộ

Ḷng hỏi ḷng: thư viết có đủ hay?

Em đọc xong, có nhíu mắt, chao mày?

Ngày cuối khóa anh gồng ḿnh, t́nh tỏ

 

Không nhút nhát, nên rất… Anh Hùng… Thỏ

Khổ tương tư v́ Cô Bé Tiểu Thư

Gần ngày thi mà… bài vở rất… hư

Nh́n áo trắng anh ươm… màu hy vọng

 

Giờ lư, hóa mắt em buồn mơ mộng

Làm sao anh thực hiện sức ly tâm?

Sao cân bằng phản ứng cho khỏi lầm?

Ôi vận tốc… đồng chiều… tim anh gọi

 

Anh ao ước được… riêng nghe em nói

Cầm tay em, anh nói… riêng em nghe

Ḿnh trao nhau lưu bút cuối mùa hè

Vẽ cánh phượng chung Hoa T́nh vừa hé.

 

 

TR̉N EM, KHUYẾT TÔI

 

Nói chuyện với ai mà thích thế?

Nụ cười cho trọn, có chừa anh?

Nh́n ḱa, tia mắt chớp long lanh

Tê tái ḷng anh, người đến trễ

 

Dễ ghét làm sao, Ai nói… nói

Nào đâu chỉ nói, lại cười... cười

(Nụ cười anh đă nhớ thương ơi!)

Thấy ghét hai người đang... một cơi

 

Em đang yêu chắc? Nên xinh xắn?

Trời ạ! Ai nh́n thấy Bé không:

Cái miệng có duyên nh́n muốn... cắn

Má, môi đều thắm sắc đào hồng?

 

Em thương “người lạ” nên môi đỏ

Tṛn mắt, tṛn môi, tất cả… tṛn

Chỉ có một “người quen” héo hon

Thơ thẩn, tím bầm trong nỗi… khuyết

 

 

 TIM YÊU HẾT CHỖ

 

-“Anh vốn đạo Tin Lành,

Không ưa nghe tin… dữ

Chúa và Mẹ hiền lành

Yêu em, anh ǵn giữ!”

 

Anh tỏ t́nh thành-thật

Nhưng tim yêu đà… chật

Không dám nhận lời đâu

Bởi tôi con nhà… Phật!

 

 

TRỜI NẮNG, NGƯỜI NÓNG

 

Trời nắng quá à! Ông đừng theo,

Đừng nghiêng đầu nữa, mắt đừng nheo

Cái nóng tội ơi hai g̣ má

Và bàn chân nữa! Bước hay... chèo?

 

Trời nóng quá đi! Ông à ông!

Ông có tội giùm tôi với không?

Bàn tay không biết làm sao giấu

Vuốt tóc mà như... bị ai c̣ng

 

Không thấy gió về, Trời nắng quá!

Nắng trời, nóng cả mặt râm ran

Ông c̣n bép xép những hỏi han

Tôi phán vài câu như... nước đá

Rồi ông chớ trách, cũng đừng than

Ôi chao! Sợ quá những người... gàn

 

 

MẤY CHỒNG ?

 

Em phơi áo, tay ngại ngần

Giấu vào góc kín những cần-thiết-che

Phơi giây ngoài, những cần… khoe

Sợ người chê vụng, tay rụt rè... tay

Ai ngồi cứ ngắm lạ thay,

Người ta kẹp áo mà bay cả... hồn

Đừng nh́n em, để gió hôn

Chóng khô áo nhé! Em nôn nao chờ

Tí nữa... rút áo lại ngờ

Anh rồi ra ngắm cho... thơ thêm ḍng

-Áo tơ em xếp mấy chồng?

T́nh si anh hỏi: một Chồng chịu không ???

 

 

BONG BÓNG VÀ MÂY

            Tặng những Hoa T́nh đă nở trong môi trường đấu tranh

 

Mây

 

-Hôn em đă đủ một ngàn

Em chưa dám nói một lần: hôn anh

-Người ta phải nói loanh quanh

Trắng Mây, Bong Bóng trời xanh muốn về

Biết anh chê “Nhỏ nhà quê!”

Nhưng em mắc cỡ, kỳ ghê anh à!

Yêu anh v́ tính hiền ḥa

V́ thơ anh viết cho nhà Việt Nam

Đừng ṿi vĩnh những tham lam

Đừng đ̣i Voi* nữa! Kẻo trăm Tiên hờn

 

Bong bóng

 

Bao cơn bỉ cực chẳng sờn

Trái tim nguyên vẹn giữ tṛn cho dân

Nào yêu v́ chỉ… nụ hôn

V́ Bong Bóng đẹp hớp hồn... người ta

Yêu anh ở những tài hoa

Ḍng thơ tuyệt mỹ kinh qua khổ đời

Hôn anh? Cũng chỉ … hai lời

Quư Anh: mới cả một trời đẹp thơ!

 

Bong bóng và Mây

 

Đừng chê em nói ṿng vo

Khăn tay ủi thẳng đă... ṿ nát tay

Bong Bóng biết quư Làn Mây

Trời xanh đâu cản đường bay bao giờ!

 

*Tục ngữ “Được Voi đ̣i tiên”

 

 

HƯƠNG MỘNG

                        Viết tặng bé H.

 

Hôn anh, anh hỏi: Chỗ nào?

Chỗ thương, chỗ nhớ, chỗ nào anh hôn

Hôn anh gửi cả tâm-hồn

Này câu nhung nhớ, này bồn chồn thương;

Này ngày ướt đẫm mù sương;

Này đêm trăng tuyết sầu vương tím lời

Nhé Anh! Nhớ trọn một đời

Chỉ em duy nhất là người anh yêu

Hôn anh nắng ngọt mây chiều

Gió thơm hương mộng hiu hiu chữ t́nh

 

 

 NGẨN NGƠ

 

Lần đầu tiên anh hôn em

Điểm huyệt tứ chi nhũn mềm

Mất tiêu tiểu-thư-kiêu-ngạo

Quái chiêu của anh… êm-đềm!

 

Quái chiêu trở thành… tuyệt chiêu

Khi em có thêm buổi chiều

Có thêm nụ môi thử thách

Xem… t́nh hai người bao nhiêu?

 

Kiêu ngạo tưởng đâu… độc chiêu

Ai ngờ Người Ta tài nhiều

Người Ta biến thành… đại thụ

Cành Si trổ Hoa T́nh Yêu!

 

 

MẶT TRỜI MUỐN LẶN Ở... EO ?

 

            -Anh đang làm ǵ đó? Có bận chi không?

            -Có chứ! Lúc nào cũng bận mấy lớp áo; không th́... cảm chết sao?

 

Chàng tôi ơi, chớ làm em mắc cỡ

Trêu Nhỏ hoài, anh có lớn thêm không?

Trời đă nóng, anh lại thích má hồng

Lửa râm ran có vui Người-Cắc-Cớ?

 

Này anh yêu, mặt trời c̣n rực đỏ

Lời thật t́nh, em hỏi nghĩa trong veo

Anh phá thế coi chừng nhé cái eo

Nhéo vài cái, tím người, xem ai... đỏ?

 

 

 SAO EM KHÔNG MỞ CỬA?

 

Theo bạn uống say anh chẳng về

Cà phê một tách sao nhiều ghê?

Uống chiều, khuya; uống sang… trời sáng

Sách vở đọc hoài em cũng... mê!

 

 

TRÁI CÓC NÈ, ANH NHỨC RĂNG MÔ ?

 

Nhức răng, dữ quá ta?

Đụng cái ǵ cũng la

Sai bảo chi cũng… hét.

Mai ḿnh học ngành nha

La tới đâu, nhổ đó!

Cho họ hết ba hoa,

 

Gặp cô nào cũng… ngó

Tội tày đ́nh! Ai tha?

 

Người Ta than nhức răng

Dây thần kinh căng căng

Đ̣i ḿnh: “Hôn lên má!”

Ăn gian nhiều quá chăng?

 

Sao Họ không đem nhổ,

Cho hết sạch sành sanh?

Cơm nấu chỉ cần… canh

Không rườm rà nhiều món!

 

Người Ta  sợ chê già?

Ra vô chung một nhà,

Sẽ có người chê… móm?

Thưa Ông… không thấy Bà!

 27.3.2006.

 

 

TRÁI SẦU

                              “Tay anh, em hăy tựa đầu

           Cho anh nghe nặng trái sầu rụng rơi”

                                                       (Huy Cận)

 

-Trái sầu bao lớn, ở đâu?

Nếu mà rụng xuống cành sầu có vơi?

 

-Trái sầu ơi! Trái sầu ơi!

Thôi đừng rụng xuống tả-tơi… tay người

Mà thôi! Anh phải đổi lời:

Sầu ơi đừng xuống c̣n đời thảnh thơi

Mai c̣n… dắt em rong chơi

C̣n… tay vuốt tóc, một trời bên nhau

 

Tay anh, em hăy tựa đầu

Cho tay nghe nặng… cái đầu của em  (*)

 

*Phan Nguyễn Vinh Nga

 

 TÂN HÔN

                   Tặng hai cháu T.N

 

Hứa nhau đến mấy điều Không

Không ghen, không giận, không trồng Si Ngông

Ba Không c̣n lại… một Không

Nắng vui, vợ giỗi! Mưa, chồng giận dai!

Buồn buồn, anh lại cân đai

Lên đài đọ sức hỏi ai không…hờn?

Tủi thân không có người hôn

Em đem sóng biển vào cồn cát Yêu

Xanh xanh, d́u dịu thủy triều

Ra khơi Thuyền Nhớ nước chiều thả neo

Trong veo, nhè nhẹ mái chèo

Hải âu lượn lẹo ṿng vèo ghẹo treo

Trùng trùng bối rối mang theo

Nao nao em thả thơ trêu, cầu… ḥa

 

 

TRÀ ĐỒNG *

 

Tay dâng viên thuốc, tách trà

Khói thơm ngào ngạt hương hoa cho chồng

Đêm đêm anh có Trà Đồng

Pha trà, lấy thuốc… góp công ngọt-ngào.

 

Anh ơi nếu lở kiếp sau

Chằng Tinh dâng thuốc, trà vào tay anh

Anh c̣n trợn mắt, nhe nanh:

“Thuốc sai! Trà nóng!...” thất kinh Trà Đồng ?

  27.3.2006

*Trà Đồng: đứa bé sai vặt trong các buổi trà đàm