những ngày cuối năm mưa phùn gió bấc dòng sông Hàn nước đục, lục bình trôi bên kia phố có mắt hiền mộng mị nụ cười em tôi lặng lẽ đi tìm
ngày em đi tôi nằm vùi không dậy nghe mưa bập bùng theo vết xe xa như nước đổ thương con đò xuôi ngược lòng tan hoang mưa lạnh rét đôi miền
Ðặng Hiền (Bài Hai Mươi / UAS 1997)