Giữa Vườn Cau Quê Nội
Hoa Thi
. vui chân đi giữa hàng cau nội
sương sớm mai đầy nắng sớm mai
tiếng hót con chim trên ngọn biếc
phủ hương trà ngọt ấm hai vai

lắng tay, sờ, nắn chùm meo mốc
xù xì mỗi tuổi mỗi vòng khoanh ?
ngắm mê man, đọc, không ra được
những gì, thời ấy, ở chung quanh ?

có chăng lưu lạc con sâu róm
rực rỡ mình hoa dạo nhởn nhơ
tuổi đời tỉ lệ theo tầm vóc ?
ngã chết quanh đây ? xác chỗ nào ?

có chăng lẩn thẩn mươi con kiến
bò xuống, bò lên, bò dọc, ngang
râu tình bắt nắm râu tình mãi
tại sao phá sản, phải tan hàng ?

có chăng vất vưởng hạt mưa bám
hạt bụi trong vườn gió chuyển xuân
đời dán vào nhau, đời dán mãi
từ không, meo mốc hiện ra dần ?

vui chân đi giữa hàng cau nội
thương gởi âm thầm những dấu tay
gởi luôn hồn mộng bùi ngùi đợi
năm tháng đùn xanh, hẳn có ngày...

Hoa Thi
(Một Thời Con Gái)