Lên  Mỹ Sơn
Vũ Ðức Sao Biển
. ⼯font>người qua núi đứng trông trời
tiếc mùa trăng cũ lên đồi ra đi


ôm cây đàn trèo lên tháp Mỹ Sơn
nhìn xuống trông sim chạy dài theo núi
trông cỏ xanh mùa thu dịu dàng
để lòng ta rạt rào nhớ lại

rằng : hôm qua ta mới đôi mươi
lòng nhẹ như mây khói tuyệt vời
lên tháp chờ em, em không đến
mêng mang sương chiều rơi

ta trót yêu người sông Thu Bồn
tình như mây trắng ven Trường sơn
ba năm làm nửa bài thơ nhỏ
cất hoài trong túi, chờ tri âm

mà em ngày đó chẳng lên rừng
chờ mãi và thơ không đọc được
ta ngồi chẳng lẽ hát mình nghe
đập vỡ cây đàn lên tháp vách

mới đó mà qua hai mươi năm
nhớ em như biển nhớ trăng rằm
ta bỏ tình xưa vào túi áo
lặng lẽ về đây với Mỹ Sơn

ngồi hát trên rừng xưa tịch mịch
và hát trên rừng thu Quảng Nam

1988
Vũ Ðức Sao Biển