Em Sài Gòn, Nhớ Anh Long Khánh
Phạm Quang Ngọc
. riêng cho Minh Hương

anh ở đây tháng ngày ròng rã
qua cuộc đời in dấu khổ đau
em ở đó tình mưng trái dạ
nét giận hờn mắt ứa mi cau

lúc xa nhau Sài Gòn nắng ấm
anh lang thang Long Khánh mây mù
em thơ thẩn sân trường hoang vắng
hàng phượng buồn với gió vi vu

tội cho em tóc bời chưa xoải
nét môi xinh cắn trái đầu đời
nay tóc rối từng đêm thần thoại
môi úa màu tình đã cao ngôi

anh thương quá cổng trường em đợi
hàng sấu gìa chen lối quanh quanh
em khe khẻ chiều qua xưng tội
lời nguyện cầu xin Chúa thương anh

anh bỏ lại những đường nắng rỡ
một khung trời em đứng chơ vơ
mưa tiền đồn gió về mách nhỏ
rạp Rex chiều qua, có kẻ đợi chờ

em Sài Gòn nhớ anh Long Khánh
hai cuộc đời chia cách dòng sông
con nước ròng những ngày bão lớn
áo em về một thuở càn khôn   1973

Phạm Quang Ngọc
(Thơ Ngọc / 1989)