em gặp gỡ một
thoáng rồi đi
trước mắt em tôi là người kỳ lạ
tôi nhìn em xanh xao cánh lá
trong khuya
mong manh hạt sươngđêm
Sài Gòn ngoài kia trăng non
em lặng lẽ bên tôi lặng lẽ
em là gái bụi đời
tôi là dân văn nghệ
mỗi người có một nỗi đau riêng
em : nỗi đau xác thân
niềm cực nhục triền miên
tôi: quằn quại với dày vò tâm thức
em gởi lại tôi ánh mắt
gởi lại tôi dịu dàng mái tóc
trước mắt em tôi là gã lạ kỳ
em gặp tôi một thoáng rồi đi
Sài Gòn 11.1988
Võ Quê |