Chiều Trên Phố, Ðường Yonge
La Toàn Vinh
.    ‘La soledad es el fondo último de la
   condición humana’
   Octavio Paz (el laberinto de la soledad)

chiều ờ phố
bên trời cô độc
tháng ba vẫn còn dấu tích
những ngày đông
tôi trờ lại đây biết bao lần;
cũng con đường thăm thẳm
bóng đổ về tha phương
những tà áo phất phơ mầu thi vị
trên đường Yonge
chiều rất mực yêu thương
như nỗi nhớ thời hoang sơ
cơn rét dài, đổi lấy vị men cay
sao em còn ẩn nấp nơi đây ?
trong mê cung cửa đóng then cài,
áo quần vất vả hớ hênh.
chiều trở lại
như bao lần trở lại
đêm qua đêm
những bóng dáng chập chờn
ánh đèn đêm không soi mãi xót xa
tôi thét gọi
kiếp nhân sinh trần trụi

chiều ở phố
phơi trần cô độc
tiếng nhạc nào thay nỗi cảm thông ?
đêm bắc Mỹ không mầu
miên man trau chuốt
bên những túi mỹ kim
bên những nụ cười vô thức
bất chợt bóng dáng vô thường
trên đường Yonge
chiều rất mực yêu thương
bên niềm cô liêu da diết

em nguỵ trang cho cuộc đời
một hương vị
một tiết điệu thần tiên
một đôi mắt trữ tình...

tôi lặng nhìn bầu trời đầy sao
bên bóng nhân sinh mập mờ
hôm nay;
còn một người cô độc

Toronto, 03-1991
La Toàn Vinh
(Sa Mạc Bụi Hồng /Canada1992)