Chiều Ðông Ở Quebéc
Hà Thúc Sinh
. cả một trần gian như giấy trắng
xác tê tê hồn cũng tê tê
đi đâu và biết đi đâu nữa
cô em quán nhỏ sao vội về !

không ngó nhau và chẳng ngó tôi
mỗi người là một khối cô đơn
cổ cao áo kín như giam biệt
mỗi chúng ta ra mỗi đời người

anh ơi, rượu nhỏ một chung nhé
quán chiều đông cũng lạnh hẹn hò
anh ơi, rượu nhỏ thêm chung nhé
lời tôi hát khẽ không ai nghe

cả một trần gian như giấy trắng
đường về lữ điếm chuông trên mây
dốc lên khuỵ xuống, đầu trắng tóc
trắng cả lòng tôi, trắng đến tay...

Hà Thúc Sinh
(Thơ Viết Giữa Ðường / USA 1988)