đứng hát giữa lòng
Montréal
trời xanh, trời xanh, trời quá xanh
có con chim nhỏ bay trong nắng
chở cả lòng tôi bay quẩn quanhchào lá chào cây Mont Royal
đã vì đời trổ hết màu xanh
cho ta thở ké đôi ba phút
để thấy lòng còn rất xuân xanh
chào gió Hélène, nước
sông Saint
thổi cho thong thả, chảy cho êm
mang ta về với muôn năm nữa
cuộc sống đẹp vì được lênh đênh
chào những vỉa hè, những
ngã tư
quanh năm đèn thắp sáng mặt người
ai đi ai đứng ai chờ đợi
ai hiểu được ai khóc hay cười ?
chào những ngã đường ngập
sóng xe
nắng mưa sương tuyết thiết tha nghe
bước đời tiếp nối nhau tranh sống
chân chợt vướng hồn xưa sắt se
chào magasin, dépanneur
đẩy xe theo vợ đến bao giờ
lu bu nặng gánh đời cơm áo
không dám xưng hùng, cũng ngẩn ngơ
chào hí viện đêm, chào Forum
đã bình đẳng mở vòng tay ôm
đãi mình đôi tiếng ngồi thong thả
tàn trận hockey hết cuộc nhàn
chào viện bảo tàng, chào
công viên
chào trăm pho tượng đứng trang nghiêm
nét đồng sống động niềm thao thức
trắc ẩn chưa đành lòng hóa tiên ?
chào những văn phòng, những
cơ quan
một đời khéo mở mấy mươi trang
lần từ Di Trú qua Lao Ðộng
lững thững có ta đứng xếp hàng
chào nị da vàng , lui da đen
chào you da trắng, chị lai căng
trăm hoa ngôn ngữ đua nhau hót
tạp chủng bừng trên đất giá băng
chào hết muôn loài, chào cả
ta
ba năm được ở Canada
cùng Montréal thở từng giây phút
không khí tự do, hương lá hoa
bỗng tưởng chừng như máu
tim ta
đỏ hơn thời tù túng bên nhà
phải chăng chớm nở mầm vong bản
nhục nước phai vì bả vinh hoa ?
và tưởng chừng như Montréal
có ta, cây cỏ càng thêm xanh
ba năm hồn rót vào thớ đất
góp cả buồn vui cho lá cành
và tưởng chừng như mây
khói bay
có hơi ta tiếp nối vơi đầy
được cười, được nói, được than thở
không thể không yêu xứ sở này
ta cũng biết rằng hương sẽ
phai
hòa tan, ta rã thịt, ngày mai
xác ta không hội đủ điều kiện
làm một tế bào đất tương lai
ta cũng biết rằng ta vô danh
đời người dài bởi những loanh quanh
lấy gì đo thử thành hay bại ?
và sẽ làm chi nếu bại ? thành ?
thôi cảm ơn đời, xin cảm ơn
dốc lòng ra nở đóa hoa thơm
dâng về Tổ Quốc xa ngun ngút
tạ đất nước nuôi, cuộc sống mòn
buồn hát nghêu ngao mươi khúc
chơi
lòng ta đâu dám rộng như trời
xin mây Bắc Mỹ bay chầm chậm
xin lá phong xoè cánh thảnh thơi
Luân Hoán
(Ngơ Ngác Cõi Người / Nhân Văn USA 1989) |