Sao Bỗng Dưng Nhớ Con Chuột Nhắt
Hoàng Chiêu Nhân
. gửi công tử Bột

1.
trời xanh
trời xanh
Montreal trời thu vẫn xanh
Montreal trời thu không buồn
mùa thu không ảm đạm
người phải đi sao ?
thì cứ đi đi
ta ở đây có trời thu xanh
bạn bè mấy đứa vui qua ngày

lá phong vàng
lá phong vàng
hai bên phố vắng
chiều thu buồn heo hắt gío may
đường ta đi chiều nay vắng lạ
không bóng người,không một bóng xe
người muốn đi
sao vẫn chưa đi
Montreal còn gì vương vấn
chỉ có lá phong vàng
rực rỡ mùa thu

lá phong rơi
lá phong rơi
vàng trên hè phố
mùa thu hết rồi
mùa đông lạnh lẽo
người cứ đi đi
làm theo ý nguyện
là nghiệp dĩ
hay là tham vọng
cũng làm thỏa chí mình thôi
ta ngẫm thân ta một đời vô dụng
nửa kiếp si mê
chất chồng hệ lụy
ta tự buộc vào ta gỡ không ra

lá khô rơi
đầy trên hè phố
gío thu đùa xào xạc lá khô
người cứ đi đi
sông hồ thỏa chí
nếu một ngày nào may về quê cũ
về làng xưa
làm kẽ sĩ ẩn cư
ngày hội đình
vui nghe trống lễ
chiều lên chùa
thỉnh chuông lễ Phật
lắng lòng nghe êm êm chiều xuống

2
đầu mùa đông
tuyết rơi nhè nhẹ
đường đến nhà ngươi chiều nay vắng lạ
trên cành khô tuyết trắng lung linh
mùa đông sang
người cũng đi rồi
nhớ ngày nào ngồi trong cốc vắng
uống trà thơm mạn đàm thế sự
những ước mơ
chuyện nhà chuyện nước
lòng băn khoăn những nỗi tiên ưu
sáng sớm mai trời quang
tuyết như bông buông rơi nhè nhẹ
ta dạo trên đồi
ngan ngát mùi thông
căng ngực thở
đầy không khí sạch

mùa đông sang
người đã đi rồi
sao bỗng dưng nhớ con chuột nhắt
bé tí teo ngồi dưới cội tùng
mắt tròn xoe nhình quanh ngơ ngác
sao gần gũi mà sao xa lạ
chuột nhắt ơi, có gì đáng sợ
ở đây là đất bụt, người hiền

3
có ngày nào ta lại lên non
leo dốc núi
leo lỏi rừng thông
kiếm măng rêu xanh
tìm hòn đá cuội
lên thiền đường thỉnh chuông lễ Phật
và ngóng nhìn đồi núi xa xa
đồi núi quanh co
đường lên đã mở
bàn tay người đóng góp bao công

mùa đông sang
tuyết bay phơi phới
đường nhà ngươi sao vắng ngắt
trên cành khô
tuyết trắng lung linh
ta bỗng dưng nhớ con chuột nhắt

Mtl 29.11.94
Hoàng Chiêu Nhân