gởi các bạn
tôi ở làng Cây Phong
người lững
thững lên non
bâng khuâng ngày lắng đọng
êm êm bóng chiều buông
vẳng núi đồi u
tịnh
xa nghe tiếng nói cười
đường lên quanh
lối dốc
đầu núi mây giăng giăng
lắng nghe ngày xuống chậm
người chưa hết đa mang
bước chân trần trĩu nặng
một nửa đời
phiêu bạt
quanh quẩn vòng áo cơm
thân hèn như cỏ dại
ôi trong cõi phù trầm
lòng nôn nao sóng dậy
một mảnh hồn rách bươm
bạc đầu chưa dứt nợ
đường lên mưa
bụi bay
mưa ướt đầm vai áo
mưa bay ướt lá phong
ướt cả hồn hiu quạnh
một mình leo dốc
mỏi
buông thả hết cho vơi
mối ưu sầu bám mãi
bao giờ hết lo âu
đường lên chân bước nhẹ
Hoàng Chiêu Nhân |