1.Bão Ðêm Ở
Bidong
mắt quen, dáng
tiểu thơ buồn
tàn phai má đỏ, môi hồng thuở xưa
cây buồn, mắt nắng ngu ngơ
còn nghe bão tố trên bờ vai quen
tóc bay, dáng
tiểu thơ hiền
có nghe trời đất ưu phiền sớt chia
gió say đêm thú điên về
vừng trăng hốt hoảng nằm nghe bạo hành
vai gầy dáng nắng
mong manh
tủi thân lên thác xuống ghềnh hoang sơ
ta nghe thù oán không ngờ
nửa đêm thức giấc bên bờ diệt vong
2.Khi Tiễn Một
Người Ở Bidong
thương cho tôi nụ
cười buồn
vết thương rám máu trên cườm tay khô
chút đêm hoang đảo bơ phờ
cõi hồn xa vắng cơ hồ vỡ tan
thương cho tôi cái muộn màng
vườn cây nhiệt đới thở than cuối mùa
thương cho tôi cuộc cờ thua
cái dang dở nọ, cái ngờ nghệch kia
thương cho tôi
cái chia lìa
hồn tan sóng dữ giạt về cố hương
Hoàng Chính
(Nửa Ðêm Nghe Mẹ Thở Dài- LàngVăn Canada 1991) |