Tuyết Rơi Trên Hồ Mendota
Nguyễn Việt Thường
. đường trơn đổ
những hàng cây quạnh quẽ
dốc nghiêng nghiêng, áo trắng hiu buồn
trời khóc ai về
tuyết bay khe khẽ
áp mặt hồ, gió ru giấc chim muông

chừng nào áo trắng tan
cho nắng gọi người trở lại
mặt hồ lung linh sắc tái
đời bỗng trải khăn tang

nhớ nắng lắm nắng ơi
cất giúp ta lòng trĩu nặng
trả về bên kia đồi trắng
mùa rực rỡ nắng rơi

mặt hồ căng căng lượng tuyết
như hè thơm gió căng buồm
mùa đông ngủ ngoan đâu biết
có người ngồi khóc, cô đơn

ngồi khóc trong màu tuyết trắng
dốc đứng bên lake Mendota
khóc bằng dòng khô lặng lẽ
khóc đời mình và khóc quê xa...

tuyết rơi trên thành phố lạ
tuyết rơi kín mặt hồ buồn
tuyết rơi đầy vai khách lạ
tuyết rơi đẫm mặt ta buồn...

Nguyễn Việt Thường
(Văn Học #27 tháng 4-1988/USA)