Thơ Vui Về Người Ði Xe Ðạp
Trên Ðường Phố Hà Nội

Hồng Nhu
. muốn tạt ngang phải lách luồn như rắn
những dòng xe đầy vặp mặt đường
xe đạp, xe đạp và xe đạp
trôi không ngừng mải mốt như sông

người ta đi đâu người ta về đâu
trời mới biết chuyện gì ở họ
xe đạp nước mình nhiều như gió
thì nhảy lên yên là việc khởi đầu

đàn bà dường như bám sát đàn ông
cái đích thật của cuộc đời họ có
còn đàn ông vốn mơ mộng không cùng
phải ảo vọng là niềm lôi cuốn họ ?

nghe nói ngoại ô có cây hương cam thảo
hoa không thơm mà rễ lại thơm
đuôi độc đắc hôm nay hai số không điên đảo
rạp Ðông Ðô lại chiếu 'Thằng Bờm'

người ta cần gì đợi gì nghĩ về ai
sao cứ như điên đạp xe xe đạp
nhưng quái lạ tôi bỗng thấy mình ngu ngốc
nếu không xách xe mở cửa đạp ra đường...

Hồng Nhu
(Thơ VN hiện Ðại 2)