Chẳng Phải Nước Mắt

 

 

ba mất khá đột ngột

đang giữa tuổi tám

sức khỏe c̣n rất tốt

vẫn đọc sách, viết thư

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

sớm đầu xuân lành lạnh

thành phố như nhà

đưa ba vào bệnh viện

trong ḷng càng âm u

 

giám đốc Đa Khoa mới

con khá gần

nói nhỏ cho con biết

lo hậu sự, mộ phần

 

ba chẳng bệnh cả

uống quá liều thuốc thôi

trễ quá không rửa nổi

thuốc đă ngấm nhiều nơi

 

do không hẳn đúng

nhưng dễ không tin

giữa đoạn đầu đổi chủ

thân thế cũng đành im

 

con anh chín Hiển

không c̣n giờ để buồn

anh em hơi khác ư

về chỗ gởi nắm xương

 

anh Hiển chọn nghĩa địa

gia tộcquê nhà

con muốn đưa lên núi

nằm bên , hơi xa

 

cuối cùng mấy ông chú

khuyên nghe lời theo anh

quê nội con rất thích

bực mấy quan lộng hành

 

nào ông Hoán

bỏ làng đi quá lâu

cái thứ gộc địa chủ

ngụy quyền nặng một đầu

 

anh Hiển thu vén hết

cuối cùng đương nhiên xong

rượu ngon, thuốc ba số

lót đường đi thong dong

 

măi đến giờ hạ thổ

con vẫn vờ dửng dưng

theo cốt cáchcách mạng

nhưng rồi đành run chân

 

cho dẫu khóc một phút

như khóc một ngày

hay khóc cả tháng

c̣n ích nữa đây ?

 

con về nơi nhà

đứng trên thềm cửa xưa

nơi ba d́u con bước

khi quân phục đă thừa

 

ba vỗ về an ủi

giấu kín tiếng thở ra

nhưng con nghe tiếng sóng

từ bao la ḷng ba

 

con nhớ xa hơn nữa

thời bán ruộng in thơ

một đời thi phú

vui con tiếp đời thơ

 

chỉ trong ṿng mấy phút

con đi lung tung

bước dật dờ lạng quạng

nhớ nhung không đường cùng

 

thời Tiên Châu, Tiên Phước

bịchú phỉnhkhiêng đi

ba kẹp con dưới nách

cơng, dắt, bồng... tùy nghi

 

hai cha con thui thủi

tách riêng xa gia đ́nh

theo Kho Bạc (1) di chuyển

rừng núi sống rập ŕnh

 

ba không nhiều trôi nổi

công tử học trường Tây

nhưng sợ ma quá đỗi

chẳng biết ma đây ?

 

đêm nào con cũng được

ôm thật chặt lưng ba

nhiều lần ba nói săng

theo tiếng sau nhà

 

đời ba khó nhớ hết

một cụ đồ hán nôm

ngủ đ̣ khiêu

quả thật ít về làng

 

nhưng cũng xin nhắc nhở

ai mở trường giữa làng

ba năm gió thoảng

môn sinh cũng gần ngàn

 

nhớ ba không để khóc

để sống lại vui buồn

kỷ niệm như tràng hạt

con lần trong nhớ thương

 

năm rồi mộ gia tộc

bị bứng, bồi thường !

xương cốt ba di chuyển

khi con c̣n tha phương

 

em Hoàng chăm sóc

em Hân chi tiền

chị Anh châm hương khói

đất lạ hẳn b́nh yên

 

chỉ mong chậm phát triển

sân chơi golf-bỏ-không

kịp xương tàn ấm đất

mộ bia bén cỏ bông

 

thôi đến đâu hay đó

xin đừng buồn nghe ba

những nghĩa địa lớn nhất

ḷng các con ba à

 

tết nhất sắp về tới

mùa chạp mả đến rồi

con ngước nh́n mây trắng

thấy ba đang về trời

 

tiếng mới rớt

chạm nhẹ vào thinh không

chẳng phải nước mắt

chỉ vết sướt trong ḷng

 

Luân Hoán

(1) kho bạc = ngân khố