tiễn Hồ Đ́nh Nghiêm

 

 

đa văn hóa nước người khởi sắc

Montréal mọc nhóm Việt Thường

tám ông tướng tuy không lực lưỡng

cũng đủ chơi được một đôi đường

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

chẳng ảnh hưởng đến chi thời thế

không gặp nhau, cũng chẳng tan hàng

mỗi một đứa chơi riêng một cơi

thằng nào cũng rất vinh quang

 

trong đám ấy có chàng trẻ tuổi

giàu tài hoa rủng rỉnh khiêm nhường

đời chỉ có cà phê thuốc lá

một đôi khi xem nhảy cởi truồng

 

theo chú ấy vào ra rửa mắt

tôi khôn lên thấy được rơ ràng

thơ hay hơn, đời vui thêm chút

đâu đáng chi để gọi hoang đàng

 

tôi với chú t́nh chưa thủ túc

không vườn đào, đúng mực anh em

lâu lâu nhớ ới nhau một tiếng

chẳng nói ǵ ngoài chuyện lem nhem

 

bặt mấy bữa hôm nay nghe nói

chú đi rồi, tôi thật ngạc nhiên

gọi hỏi sợ em Châu Bích khóc

đành làm thơ gởi phúng điếu liền

 

đang ngẫm nghĩ bỗng nhiên vợ háy:

- cớ ǵ ông rủa người ta

cứ trù ẻo người này người nọ

không sợ mang tội lớn, sao mà...

 

em bỏ lửng chữ Ngu không nói

ta giật ḿnh, chợt thấy xót xa

muốn khóc trước cho đôi thằng bạn

tội chi, ngoài tội thật thà ?

 

nói th́ cứng nhưng ḷng hơi sợ

rủi giỡn chơi hóa thật th́ sao

thật hay giỡn cũng là nước mắt

tự ḷng ta có khác chi nào

 

ta với chú có nhiều điểm giống

khá sợ ma, nhát gái, rượu non

chuyện rất thật kể nghe như phét

đời tưởng hiền tài thế mới ngon

 

tiếc hết sức, biết nhau khá muộn

chơi mới chừng được hăm lăm năm

v́ kém tuổi, ta kêu bằng chú

chớ tài văn ta quả chưa bằng

 

nghe chú gọi “đại ca” khoái lắm

dù có chi xứng mặt đàn anh

ngoài cái chuyện ham chơi lêu lổng

có từ thời được gọi tuổi xanh

 

giá thời ấy đă quen được chú

biết chừng đâu ta giống Đinh Cường (1)

dĩ nhiên giống luôn Dương Nghiễm Mậu (1)

để cho đời thêm được dễ thương

 

chẳng được vậy, may ra có cớ

ra Huế thăm núi Ngự đồi thông

tập ngủ đ̣ nghe sông Hương hát

đâu dễ ǵ được thượng-mă-phong

 

tiếc đùi đụi đành chơi... thơ thẩn

chú khen chê t́nh thật vô cùng

chừ chú chết ta chừng hụt hẫng

nh́n hai tay, tưởng nhớ lung tung

 

ước chi có nàng Kiều mới rợi

để chú làm Từ Hải tuyệt hơn

chết như vậy mới không lăng nhách

chết giỡn v́ thơ, thật ba lơn

 

thôi sống lại ngay đi hiền đệ

hẹn ngày nào ta lại gặp nhau

gần chỗ ta có club nue khá lắm

gọi thêm Sơn ghé ngó một chầu

 

giỡn là thế, c̣n như chết thật ?

ta dĩ nhiên sẽ ghé nhà quàng

cùng Song Thao hay cùng Lưu Nguyễn

đứng hàng ngang lạy rất đàng hoàng

 

điều chắc chắn là Nghiêm không biết

không ngờ ta đang khóc thật đây

nhớ ở lại tiễn ta đi trước

xuống tới nơi sẽ báo tin ngay

 

Luân Hoán

(Montréal,  thứ ba, 18-01-2011, sáng mây -13C trưa  tuyết nhẹ  -3C

  (1)= Đinh Cương và DNMậu, hai anh rẻ của HDN)