tiễn Lưu Nguyễn

 

 

khi mới quen, tưởng rằng Lưu Nguyễn

Nguyễn Lưu, theo kiểu bên này

nhưng không phải, bạn tên Thế Nghiệp

một quí danh bề thế, râu mày

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

tên gọi đă vận vào sinh hoạt

của một người năng động tự tin

bạn mặt trong nhiều hội nhóm

cùng chức danh đủ giắt quanh ḿnh

 

từng đầu tàu nguyệt san Nắng Mới

hậu thân tờ Vượt Biển dài hơi

từ bản tin dần thành tạp chí

tạo tiếng vang, không phải chuyện chơi

 

ngoài làm báo, ngón thơ chín tới

nở lung tung báo Việt năm châu

t́nh tứ tán dần về nguồn cội

con tinh thần chững chạc đầu

 

những Tri Âm, Ngày Qua Rất Vội

được thả bay đến khắp muôn phương

Trái Tim Người Biết Yêu tụ hội

người, đất, thơ, lộng lẫy yêu thương

 

vài nét chưa tṛn chân dung bạn

nhưng vần thật khó son

bạn, tóm lại,  nhà thơ thứ thiệt

chữ thành câu chuyên chở tâm hồn

 

bạn kẻ thứ hai ta gặp

được làm quen tại Montréal

ông thầy giáo ngày xưa, dân Quảng

đă giúp tinh thần ta ngon lành

 

theo bạn lai rai sinh hoạt

đời vui ra vẻ hơi nhiều

chẳng thể kể cả ngàn kỷ niệm

gắn nụ cười đáng xếp dạngsiêu

 

trả ơn bạn, ta cho bạn chết

không đốt, không chôn cơi đời thường

an táng hẳn vào trong nghĩa địa

thơ vẩn , không phảng phất buồn

 

chết đâu phải cái ghê gớm

chết đi du lịch hơi lâu

khi về lại không cần phải biết

chuyện xa xưa, để dễ bắt đầu

 

chẳng quen biết, ta c̣n tiếc nhớ

huống chi bạn chí thân

tệ lắm cũng trên vài tờ báo

đôi ḍng ước lệ đưa chân

 

một ṿng hoa, đương nhiên cũng

tên nhiều thằng xúm xít tiễn đưa

bạn lắm ṿng hoa đấy nhé

Văn Bút, Cộng Đồng...em gái xưa

 

chết ngon vậy, ta thèm chết lắm

đưa bạn xong chắc cũng lên đường

bấy lâu nay vẫn luôn bạn

đứng cúi đầu vái với cây hương

 

chính thế, bạn cần sống lại

thêm mười năm, mười năm nữa nghe

chín mươi tuổi ta c̣n rất trẻ

nhưng thôi, bạn mất công chờ

 

thật thú vị khi làm thượng đế

trong thơ chỉ một vài giờ

với hy vọng sau này thượng đế

bắt chước ta cho chết

 

chết như ngủ trưa thôi mới khoái

đâu cần hỏa táng, đào chôn

ai đang cười rằng ta chơi dại

cứ chờ đi, đừng vội bồn chồn

 

riêng Lưu Nguyễn từ nay sống khỏe

domino, chai cụng lai rai

cứ lội bộ cho chân thoải mái

biết đâu chừng gặp t́nh vắt vai

 

Luân Hoán

(Montréal, 12 giờ 16, thứ hai, 31-01-2011, nắng, -15C)