tiễn Ngô Tịnh Yên

 

 

tôi nằm, chết thử nửa giờ

nghe ba mươi phút bỗng ngơ ngẩn dài

bạn nằm, chết thật hẳn hoi

trái tim ngừng đập hai vai gầy gầy

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

tôi nằm chết thử một giây

nghe sáu mươi khắc thay đổi ḷng (1)

bạn nằm chết thật thong dong

mặt hoa môi thắm thả rong linh hồn

 

tôi nằm chết thử một hôm

nghe hăm bốn tiếng không c̣n một ai(1)

bạn nằm chết dáng mảnh mai

nét đoan trang vẫn thơm hoài đôi tay

 

tôi nằm chết thử nào hay

chiều tang nghi quán lạnh dài khói hương(1)

bạn nằm chết đẹp như sương

chờ tan trên ngọn cỏ buồn đơn

 

bạn không đùa chẳng ba lơn

chỉ nằm chết thử hơn sống buồn

h́nh như sau mỗi chấn thương

con người càng thấy vấn vương cuộc đời

 

ngày qua ngày mải vui chơi

tin yêu bạn mọc xanh ngời thế nhân

bạn thương những hao hụt thân

những sứt mẻ của tinh thần bi quan

 

bạn không dựng nổi thiên đàng

chỉ mong mở cơi b́nh an cho người

h́nh như bạn làm được rồi

ḷng tôi hănh diện dựa hơi ngẩng đầu

 

hôm nay chưa tới ngày sau

lạ, sao tôi nghĩ đâu đâu ?... thật

bạn nằm chết chưa hóa ma

nhưng rồi sẽ phải thành ra bụi 

 

thế nên ngay từ bây chừ

tiễn bạn với cả tâm nguyện cầu

cho hồn lạc về đâu

bạn vẫn cái chân cầu t́nh thương

 

tôi giả vờ đang thắp hương

vái van tứ phía mười phương độ tŕ

không biết bạn thích những

để mua về đốt tùy nghi bạn dùng

 

thôi đành gởi cái chung chung

t́nh thương nhớ với cùng cảm ơn

sống một kẻ ḷng

đương nhiên chết sẽ phiêu bồng thành tiên

 

xin chào nàng Ngô Tịnh Yên

gánh đời qua những...”(1) chung riêng tuyệt vời

ḷng tôi không đất, không vôi

cũng thành nấm mộ giữ hơi thơm nàng

 

Luân Hoán

06-02-2011

 

(1)          những ḍng in nghiêng thơ Ngô Tịnh Yên