thảnh thơi đánh một giấc tṛn
mặc thân nhăo nát mặc
hồn loăng ra
dễ ǵ làm được
con ma
mà thu lễ vật
người ta cúng ḿnh
sợi hương,
sợi khói,
sợi t́nh
cũng bay vô nghĩa
miếu đ́nh cho vui
đi trơn tru một kiếp
người
không gây ân oán,
không thù hận ai
kể như đáng mặt
nhân tài
ḷng trong như gió thoảng
ngoài thiên thu
mai sau,
rủi,
lại làm người
vẫn xin tiếp tục nói cười hồn nhiên
sống thanh nhàn,
chết b́nh yên
bạn tôi,
coi bộ thành tiên không chừng
!
Luân Hoán
(trích Cỏ Hoa Gối
Đầu)